Chồng chê vợ lười biếng, nuôi con không khéo, vợ chỉ mỉm cười và làm điều khiến anh hối hận vì đã sai lầm.
Từ khi kết hôn, gia đình Hòa không ưa Đức vì cho rằng anh không có chí tiến thủ và thu nhập thấp. Hòa không nghe lời gia đình, khẳng định cả hai sẽ cố gắng. Đức hứa sẽ để Hòa quản lý tài chính trong gia đình, và mặc dù lương không cao, họ đã có nhà ở. Đức thường xuyên sang nhà vợ giúp đỡ và mua quà để lấy lòng mẹ Hòa. Mặc dù mẹ Hòa vẫn không thích, nhưng thấy hai đứa quyết tâm nên cũng phải chấp nhận. Cuộc sống vợ chồng của họ diễn ra tốt đẹp, Đức chăm sóc Hòa chu đáo, khiến cô luôn khen ngợi chồng. Mẹ Hòa chỉ dặn dò rằng thời gian sẽ chứng minh mọi thứ. Hòa chỉ cười và cho rằng mẹ lo xa.
Người lớn thường nói đúng, nhưng mọi chuyện thay đổi khi Hòa mang bầu. Do trục trặc, bảo hiểm thai sản của cô không được chi trả, khiến 6 tháng nghỉ sinh không có trợ cấp. Đức chỉ kiếm được 6-7 triệu mỗi tháng, trong khi Hòa cũng chỉ đủ sống nếu không có ai nghỉ việc. Áp lực tài chính đè nặng lên Đức, khiến anh thường cáu gắt với vợ và trách móc Hòa vì không kiểm tra bảo hiểm. Sau khi sinh, Hòa ở nhà chăm con, sống phụ thuộc vào lương thấp của chồng. Đức không giúp đỡ vợ, chỉ ôm hôn con một chút rồi lại xem TV hoặc nghịch điện thoại. Khi Hòa đang bận làm bếp, nếu con khóc, Đức chỉ gọi vợ lên mà không giúp dỗ con.
Hòa bế con nhưng vẫn bị chồng là Đức gắt gỏng vì nấu ăn muộn, khiến cô cảm thấy chồng vô tâm và thay đổi từ khi sinh con. Dù có lần Hòa tâm sự, Đức chỉ phớt lờ và bảo cô lo việc nhà. Hòa âm thầm chịu đựng, không dám than với mẹ vì sợ bị trách. Gần đây, khi chị gái đến thăm và thấy Hòa vất vả, Hòa đã bật khóc và kể hết nỗi khổ. Chị gái khuyên Hòa rằng có thể do cô không kiếm tiền nên Đức không coi trọng, và đề nghị cách để Hòa yêu cầu chồng chia sẻ việc nhà.
Chị xúi Hòa sang nhà phụ chị bán hàng, lương cao hơn 7 triệu, để Đức lo việc nhà. Tối đó, Hòa không nấu ăn, tắm rửa và ăn mặc đẹp để chờ chồng về. Đức ngạc nhiên thấy vợ rảnh rỗi và hỏi về bữa ăn, Hòa đáp hai vợ chồng ra ngoài ăn. Đức lầm bầm về việc Hòa không kiếm tiền nhưng Hòa thẳng thắn nói về sự lạnh nhạt của anh và thông báo có công việc mới với lương tối thiểu 10 triệu. Hòa yêu cầu Đức trông con và làm việc nhà, nhưng Đức phản đối, cho rằng việc chăm con là của Hòa.
Hòa dự đoán Đức sẽ không đồng ý, nên cô tiếp tục khẳng định rằng đàn ông là trụ cột gia đình. Cô nói rằng Đức chỉ kiếm được 7 triệu, trong khi cô nhiều hơn, vậy nên anh nên ở nhà trông con. Hòa đề nghị từ mai Đức nghỉ việc, cô sẽ đưa cho anh 10 triệu mỗi tháng để anh chăm sóc con. Anh chỉ cần dậy sớm, thay bỉm, cho con ăn, và giặt giũ đồ của con. Đức lập tức từ chối và bảo rằng anh không muốn chăm sóc con. Hòa nhắc nhở rằng anh chưa hiểu hết công việc sẽ ra sao, và việc kiếm tiền không dễ dàng như anh nghĩ.
Sau khi vợ nói, Đức đã chăm chỉ làm việc nhà hơn. Anh im lặng nhưng chủ động giúp vợ, có hôm còn dậy sớm nấu ăn cho vợ trước khi đi làm. Hòa nhận ra rằng phụ nữ dù không kiếm tiền vẫn cần thể hiện khả năng của mình để được đàn ông tôn trọng.



Source: https://afamily.vn/bi-chong-che-luoi-chay-thay-nuoi-con-cung-khong-xong-vo-chi-cuoi-roi-lam-mot-viec-khien-anh-ta-an-han-nhan-sai-20180624104430444.chn